Cute Panda

Chủ Nhật, 11 tháng 9, 2011

Lưu Điện Trung một dấu chân phong trần (4)


Tác giả: Ân Ba
Lược dịch và phóng tác: k400201@dichnhac.com



Tiếp theo...

Lưu Điện Trung thu nhận Lý Lai Quần giống như truyện Đường tam tạng thu nhận Tôn Ngộ Không trên đường đi lấy kinh. Từ khi hai người liên hợp, đã gây dựng nên đội cờ Hà bắc, dần dần trở thành một đội cờ uy chấn trên kỳ đàn. Lưu Điện Trung và Lý Lai Quần dù là tình sư đồ nhưng cũng là tình bằng hữu.

Năm 1976, sau khi giải vô địch Hà bắc kết thúc, Lưu Điện Trung dù vẫn là công nhân mỏ, nhưng về cơ bản chủ yếu là lưu lại Thạch gia trang, bên thể thao tỉnh đã giao cho Lưu kiến lập đội cờ của tỉnh. Lưu chọ ra một bộ phận để huấn luyện, và người đầu tiên được chọn chính là Lý Lai Quần. Giữa tháng 7, hai người họ đi Lam châu tham gia giải toàn quốc, Lưu thể hiện rất tốt, với thành tích 8 thắng, Lưu đã xếp đầu tổ thi đấu của mình. Nhưng tiếc rằng, vòng quyết đấu đã không được tổ chức, về sau Lưu trở về Đường sơn thằm người thân, chuyến đi ấy đã gặp phải cơn động đất ở Đường sơn.

Tối ngày 27 tháng 7, cũng giống như mọi người, sau khi ăn cơm tối sau, mọi người là ra phố hóng mát, ngồi luận đàm chuyện thiên hạ. Tối hôm ấy, Lưu đến nhà một người bạn hữu, cho đến 1 giờ sáng mới trở về nha. Mới chợp mắt được một lúc, đột nhiên bên ngoài nổi gió lớn. Lưu bị đánh thức dậy, chạy ra ngoài xem có chuyện gì, chẳng có gì xảy ra, trở về phòng nằm xuống là ngủ luôn.

Bỗng nhiên mặt đất bị rung chuyển mạnh, mọi thứ trong phòng bị lắc lư, chao đảo. Lưu giật mình tỉnh giấc, chẳng hiểu chuyện gì chạy ra ngoài, nhưng cửa phòng đã bị hỏng, dù dùng sức thế nào cũng không mở được, không còn cách nào Lưu đành trèo qua cửa sổ để ra ngoài.
Bên ngoài mưa to, gió lớn, bầu trời một màu đen, cả thành Đường sơn dường như chìm trong tiếng kêu “cứu mạng”. Lưu lúc này mới vỡ ra, là động đất rồi. Điều làm Lưu cảm thấy may mắn chính là, người trong nhà đều đã chạy ra người, không ai bị thương. Đợi đến khi trời sáng, các hàng xóm nhà Lưu đã có 7, 8 người thiệt mạng, trong lòng Lưu thật thê lương.

“Đại nạ không chết, trong họa có phúc, mấy căn hộ bình dân của chúng tôi không đổ, nói ra cũng có nguyên nhân” Nói tới chuyện này, trên khuôn mặt Lưu rõ ràng lộ ra nét bi thương, đau khổ.

Nguyên là một dải khu gia đình Lưu thuộc diện di dời, dều là nhà trệt và nhà tầng mới. Nhà tầng điều kiện tốt để dành cho cán bộ lãnh đạo, lão bách tính chỉ ở nhà trệt. Khi động đất nhà tầng đều đổ hết, nhà trệt do tường kiên cố, nóc nhẹ nên không sập.

“Trời xanh cũng có mắt” luôn chuyển chủ đề nói: “tôi đã qua nửa đời người, trải qua 3 năm khốn khó do thiên tai, rồi làm dưới mỏ, lại gặp phải động đất, nếm không ít giản khổi, trải qua bao chuyện sống chết, có kinh nghiệm sống như vậy làm nền tảng, khổ nào cũng sẽ vượt qua được. Và điều quan trọng nhất là đã tôi rèn ý chiến kiên cường tiến lên trong tôi.

Nghe nói Đường sơn xảy ra động đất, Lý Lai Quần lòng như lửa đốt, trong lòng luôn nghĩ: “không biết Lưu sư phụ có bị sao không? Mình phải đi xem sao”. Thế là Lý bỏ hết công chuyện, vội vàng đáp tàu đi Đường sơn.

Sư đồ hai người bọn họ gặp nhau. Lưu Điện Trung cảm tạ Lý Lai Quần có thể tới thăm mình, bèn đặc biệt mua một con cá to về liên hoa. Ngờ đâu, ăn cá xong, Lý Lai Quần toàn thân nổi mẩn ngứa đỏ, toàn thân ngứa ngày khó chịu. Lưu vốn dĩ muốn làm chuyện tốt, ngờ đâu lại làm hại đồ nhi, Lưu chỉ biết thầm cơm khổ. Và cũng chính Lưu tự tay sắc thuốc, ở bên chăm sóc cho tới khi Lưu khỏi bệnh mới thôi.

Trong sự quan tâm, chăm sóc lẫn nhau, tình bạn hữu giữa hai sư đồ ngày càng thắm thiết. Ví phát triển sự nghiệp cờ tướng, vì sự quật khởi của đội cờ Hà bắc, một mục tiêu chung đã làm hai con tim dần kết nối lại với nhau.

7. Sự nổi lên của đội cờ Hà bắc

Năm 1977 Lưu Điện trung 29 tuổi, tháng 1 năm ấy Lưu kết hôn, sau khi thành gia đương nhiên là phải lập nghiệp.

Trong cơn động đất lớn ở Đường sơn, Lưu chẳng mảy may bị thương, nhưng sau cơn động đất kỳ nghệ của Lưu lại “hoạt bát”. Lúc ấy, Lưu chưa từng nghĩ nhiều làm thế nào để thay đổi trạng thái này, và Lưu đem hết tinh lực để kiến lập đội Hà bắc.

Cuối năm 1977, thành Hàm đan tổ chức giải giao hữu “Hàm đan bôi”. Ngoại trừ Dương Quan Lân và Hồ Vinh Hoa thì tất cả các cao thủ trên toàn quốc đều kéo về tham dự. Giải có 12 vòng, Lý Lai Quần với thành tích 11 thắng 1 thua đã giành ngôi vô địch một cách thuyết phục, đây không chỉ là tiếng sấm giữa thành Hàm đan, mà còn là tiếng vang lớn trên kỳ đàn, An Huy, Cam túc, Hắc long giang đều muốn mời Lý về đầu quân cho đội mình. Đặc biệt “đông bắc hổ” Vương Gia Lương rất muốn đưa Lý về chơi cho Hắc long giang.

Bố Lý Lai Quần tới tìm Lưu Điện Trung nói: “do cuộc sống gia đình rất khó khăn, nên không muốn để con trai theo nghiệp cờ, mà muốn nó tìm một công việc gì đó ổn định hơn”. Bên thể thao của thành Hàm đan cũng tìm Lưu nói:” để Lý lưu lại hàm đan, hãy để Lý ra đi đầu quân cho đội khác, bọn họ không thể làm chủ được”. thậm chí có vị lãnh đạo còn nói rằng: “chúng ta không có đội cờ, đừng để lỡ tiền đồ của Lý, hãy để Lý đi ra bay nhảy”.

“Vậy phải làm sao, nếu để Lý ra đi, về sau tôi cũng không chơi cờ. Trong lòng Lưu thầm hạ quyết tâm. Lưu quyết một chuyến tìm lãnh đạo thể thao tỉnh, thuyết phục bọn họ lưu giữ Lữ. Cuối cùng, lãnh đạo thể thao tỉnh cũng đồng ý để Lý là thành viên của đội Hà bắc. Lúc này, Lưu vẫn là người của bên ngành mỏ, chỉ là người được điều động tới Thạch gia trang, chưa chính thức là người của đội Hà bắc, cục diện này vẫn kéo dài cho đến năm 1978 khi đọi Hà bắc giành hạng 4 giải đồng đội toàn quốc.

Chim nhạn đủ lông mới có thể bay về phương xa. Lưu Điện trung sau khi chính thức gia nhập đội Hà bắc, việc đầu tiên Lưu làm chính là xây dựng đội ngũ. Lưu một thân một mình bắc tiến Đường sơn, nam hạ Hàm đan, dựa vào đôi mắt tinh tường của mình hi vọng có thể tìm được “thiên lý mã” để có thể vượt ‘sở hà hán giới”. Và như thế Hoàng Dũng, Diêm Ngọc Tỏa, Diêm Văn Thanh, Hồ Minh, Cang Thu Anh, Hạo Cúc Hoa lần lượt gia nhập đội, chỉ trong một thời gian ngắn, đội cờ Hà bắc đã thành lập thành công. Về sau, cùng với sự phát triển và mở rộng không ngừng của đội ngũ, thành viên đội Hà bắc không ngừng tăng lên, đội nam đã có 6 người, đội nữ đã có 3 người. Dưới những yêu cầu nghiêm khắc của Lưu Điện Trung, trải qua mấy năm huấn luyện, các thành viên trong đội đã có bước tiến mãnh liệt.


-Còn tiếp…-

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét